Đứa em gái "phế vật" hóa ra lại là thần khí cổ đại đội lốt người à?
Chuyện tình của **Kê Ly Đồng** x **Hàn Yến Trần**.
Nhỏ em tinh ranh, lắm trò x **Anh già chảnh, mồm mép lắm lời**.
Vụ "lộ hàng" với "kéo qua kéo lại" có tí tình ý mập mờ, với mấy màn đấu khẩu thì đúng gu mấy ông mê "anh nhà giàu khinh người" với "nắng bé nhỏ" đây.
Điển hình nè:
"Lấy cái ngọc mây kia mà phải làm thịt con cáo tuyết kia hả? Không xin nó được à?"
"Mày nghĩ ai cũng tốt bụng như mày chắc? Chết vì nó đã là may lắm rồi."
Nửa năm sau:
"Cún con ngoan, cho chị xin miếng ngọc mây đi nào."
"Thật ngoan!"
"...?"
Ban đầu truyện tên là "Trâm Phượng Hoàng", ý là em gái ngây thơ kiểu cả thế giới nhìn ra anh thích nó mà nó không biết, nên màn tỏ tình ngon ơ thành ra cứ lằng nhằng, khổ thân ông anh.
Đoạn đầu truyện khá xả láng, nhẹ nhàng thôi.
Ngọt sún răng, kết thúc có hậu, không hợp gu thì té giùm nha mấy ông!
Tác giả: Phi Dạ Tán Hoa