Ok, nghe đây mấy ông bà ơi, cái truyện này nó kể về một thằng nhóc xui xẻo, bị cả làng ghét bỏ như tà ma. Tự nhiên lại có cái gì đó dẫn lối cho nó đi.
Đại ý là, nó có cái câu cửa miệng kiểu: "Mày có tin vào luân hồi không?", nghe cứ như sắp tung skill gì đó. Xong rồi, trong cái bối cảnh tuyết rơi trắng xóa, nó sến súa bảo "Đây là nỗi nhớ của tao dành cho mày".
Thằng main này nó đi khắp nơi, từ trên trời xuống dưới đất, trong cái vòng luân hồi bất tận, để lại dấu chân nặng trĩu. Chắc là đi làm mấy vụ "trả nợ" hay gì đó, tui cũng không rõ lắm. Nói chung, ai yếu tim hay lười đọc thì né gấp, hành trình này nó căng đấy! Thế giới này không có chuyện ba cái "tình yêu sét đánh" đâu nha, nó thực tế phũ phàng lắm.
Tác giả: Thượng Thanh Lưu Mính Y