Đoạn đường dài, nhuốm máu tanh, gai nhọn giăng đầy dưới chân, vẫn gánh vác định mệnh nặng nề vượt ngàn non vạn thủy. Con đường này, có bạn đồng hành, đắng cay ngọt bùi theo dòng nước trôi. Lại một đoạn đường, thiếu vắng bạn bên cạnh, bước chân hoang mang vô định. Năm tháng này, ta dùng quy luật trời đất làm bút, thu về một phương trời, xây cho bạn chiếc quan tài ngọc bích. Sự vĩnh hằng này, ta đánh đổi cô độc bất diệt bằng giấc mộng, tìm kiếm một tia hy vọng, để bạn tái sinh. Ký ức này, một đời một kiếp, mang theo sự luân hồi vĩnh cửu, ta nguyện không xóa nhòa, mãi mãi trong cõi không có bạn này, đuổi theo con đường phục sinh của bạn, sống, sống...
Tác giả: Thương Sinh Vi