Gió lạnh thổi qua, Hợp Hoan theo bản năng rụt vai lại.
"Nhìn kìa, tuyết rơi rồi." Hợp Hoan bị một câu nói của Hứa Nguyên thu hút, ngẩng đầu nhìn, tuyết rơi đầy trời, như những cánh lông ngỗng bay múa.
Nhìn những bông tuyết rơi lả tả, lòng Hợp Hoan mãi không thể bình tĩnh.
Hứa Nguyên nắm tay cô, dốc hết dịu dàng.
Hứa Nguyên ghé sát tai cô nói "Anh yêu em, vĩnh thế đừng quên."
Tim cô khẽ run lên, mắt ướt đẫm, lông mi khẽ run, tựa như tiếng búa nặng nề rơi xuống, sau đó cô ôm chặt lấy anh.
Anh khẽ hôn lên má cô.
Khoảnh khắc ấy, cô muốn cùng anh đầu bạc răng long.
Pháo hoa giao thừa đúng giờ bắn lên, cô nói "Em rất yêu anh, yêu anh hơn tất cả mọi người."
Sau này, anh cầm va li rời đi, anh hứa hẹn: "Đợi anh 5 năm, đợi anh trở lại, chúng ta sẽ kết hôn."
Về sau, về sau nữa, anh trở thành ngôi sao lớn, có người hỏi anh tại sao kết hôn sớm như vậy?
Anh nói "Tôi đã để cô ấy đợi tôi rất lâu rồi."
Hợp Hoan nội tâm kiên định X Hứa Nguyên phóng khoáng tự do
HE/ Yêu thầm hai chiều/ Trường học