Năm Thiên Hòa thứ mười hai, mùa đông, đêm tuyết lớn, Thiếu Vi mười một tuổi vung đao đoạn tuyệt thân tình, một mình xuống núi.
Đêm đó, Lưu Kỳ, hoàng tử bị nàng đánh một trận vô cớ như một con chó hoang xui xẻo bên đường, bò dậy từ mặt đất, lau máu mũi, đứng trong tuyết lớn, nhìn bóng lưng đẫm máu kia biến mất.