Bắt đầu như một trò đùa 😂, ông anh Lý Chấn Hoa xuyên không về thập niên 60, mà lại vào đúng cái lúc đen như mực tàu. Bố thì mù lòa tâm tối, mẹ kế thì thiên vị một cách lố bịch, còn đám em thì khinh người hết sức. Đỉnh điểm là bà bồ ba năm trời cũng quay lưng, hợp sức vu khống ông anh tàng trữ sách Đạo giáo, đội cho cái mác "mê tín dị đoan".
Mỗi đứa một lý do: vì gái, vì con, vì công việc, vì tiền. Ông anh thì mù chữ, bảo tàng trữ sách nghe nó cứ sai sai? Cay cú quá thế là "bay màu" luôn.
Xong cái ông anh khác, tên Lý Chấn Giang, nhảy vào chiếm chỗ, rồi thấy cái "thanh gươm vàng" của mình. Tự nhiên thấy mình "hack game" vãi chưởng, có cả "không gian" lẫn "thiên đạo" ủng hộ, cười khẩy: "Thế này là thế nào?"
Rồi bắt đầu "cày cuốc" cái mớ Đạo giáo, ngộ ra đủ thứ từ "chưởng trung càn khôn" đến "ngũ quỷ vận tài". Bảo "mê tín" á? Đạo pháp cao siêu thì không tính à?
Chẳng mấy chốc, ông anh Lý Chấn Giang - kẻ thế vai - bị bắt quả tang ăn cắp đồ lót phụ nữ. Bà bồ cũ Trương Bình thì bị tố giác tàng trữ sách 18+ chính hiệu. Ông bố, bà mẹ kế, với cả đám em, thấy thằng Lý Chấn Giang gặp chuyện, tiền bạc trong nhà cũng bốc hơi, thì như trời sập.
Khi cả nhà nhận ra mình đang gánh nghiệp báo thì ông anh Lý Chấn Hoa đã ở Đông Bắc, làm hai đĩa mồi, làm vài ly rượu, bên cạnh mấy cô em xinh tươi, sống nhàn nhã như tiên rồi. Kiểu "tôi làm lại từ đầu, các ông cứ lo hậu sự của mình đi".