Cờ tàn: Đồng đội hôm qua còn nói cười rôm rả, hôm nay máu nhuộm sa trường. Bao nhiêu gương mặt tươi tắn chỉ còn hiện lên trong tâm trí anh. Sự tàn khốc của chiến tranh không cho phép anh yêu, anh chỉ có thể chôn sâu tình yêu với cô gái mình thích trong lòng. Đêm tối, anh liếm vết thương rỉ máu, dưới ánh mặt trời, anh ôm lá cờ tàn ngưng tụ linh hồn của liệt sĩ, vẫn cầm chắc súng, xông ra chiến trường, giết giặc!