Suốt đời chỉ cần một lần nhìn lại, đến đây là hết một đời.
Nếu bạn gặp một người, từng là bác sĩ phẫu thuật. Năm mười ba tuổi, anh ta và mẹ bạn được cấp cứu trong cùng một bệnh viện, nhưng thật bất ngờ, sáu, bảy năm sau, anh ta không còn nghe được, không thể lên bàn mổ, cầm sách lên và trở thành một giáo viên đại học bình thường.
Nếu, anh ta và bạn giống nhau, có một người mẹ đã bỏ rơi mình, một người cha không thể nói ra.
Nếu, anh ta mất đi sức khỏe vốn có vì một cuộc cứu chữa trên toàn quốc.
Nếu, anh ta yêu bạn…
"Được Cố Bình sinh, Bình sinh không còn hối tiếc."
Đó là câu chuyện về hai đứa trẻ đáng thương, sưởi ấm cho nhau.